Viễn xứ thuyền đi cũng đã lâu
Vườn hoa chắn bước có u sầu
Mà thôi trăng lẻ mây mờ quá
Gởi đến hôm nào vũng mắt sâu
Muốn đứt lòng tôi một dáng em
Gió bay tóc rối lá vương thềm
Áo xưa trắng mãi đời du tử
Một tiếng đàn ngân đủ ấm êm
No comments:
Post a Comment