Search This Blog

Sunday, July 16, 2023

Tìm em

 

Lời dẫn: Bỏ thì thương, vương thì tội. Đó là cảm nghĩ khi tình cờ gặp lại một bài thơ cũ đăng trên báo Quê Mẹ năm 1986. Bài này tôi quên khuấy không còn nhớ một câu từ mấy chục năm rồi. Thành thật mà nói, tôi chưa bao giờ có cảm tưởng mình là một nhà thơ, mặc dù như nhiều người Việt rất sính thơ, tôi viết thơ đăng báo từ tuổi 13-14 trên báo Tuổi Hoa.
Hôm nay đọc lại bài thơ này, thấy nhạt nhẽo. Trên cùng số báo Quê Mẹ 75 & 76, tháng 11 năm 1986, gặp lại một tấm hình thời sự, tôi cùng với vài người khác và chị Ỷ Lan Penelope Faulkner đứng chụp hình kỉ niệm bên nhà văn Michel Tauriac (1927-2013), được Quê Mẹ mời họp diễn thuyết gì đó. Coi như bối cảnh bài thơ.
Hay hoặc không hay, đều viết ra với một tấm lòng chân thật, xin tạm giữ lại đây trong mục "những bài thơ cũ".

photo Quê Mẹ, số 75 & 76 tháng 11 năm 1986, từ giữa qua phải: 
Michel Tauriac (áo trắng thắt cravate), Đặng Thế Kiệt, Ỷ Lan Penelope Faulkner. 



Văn chương chữ nghĩa có ngần ấy thôi (Tản Đà?).


Tìm em

Đã bấy lâu nay anh vẫn đi tìm
Một người em tạc tượng giữ trong tim
Anh chẳng cần núi đồi thần vệ nữ
Không kiêu sa không ngà ngọc hoàng kim

Người lữ thứ ôm lòng nơi cõi tạm
Biết cùng ai chia xẻ chút niềm tin
Sao đắm đuối dưới đáy hồ khổ lụy
Mây bay cao vùng trời rộng thanh bình

Ở nơi đó những tâm hồn giản dị
Tụ nhau về ca ngợi ánh bình minh
Ở nơi đó không tiền rừng bạc bể
Nhưng đầy hoa và rộn tiếng chim

Đời gai góc chích hồn em nhỏ lệ
Bàn chân non đã lạc lối đi lành
Cành cây này em vin tay bước nhé
Thảm cỏ xanh dàn trải cả lòng anh

9.9.1985
ĐẶNG THẾ KIỆT 







 

No comments:

Post a Comment