Trời mưa làm nhớ lại một bài thơ
cũ của Lý Thương Ẩn, Dạ vũ ký bắc.
Hồi xưa, mới đọc bài này, thấy nhạt
nhẽo, chẳng có sự tình gì xảy ra. Song một hôm, trong một tâm tư nào đó, một
khung cảnh tịch mịch -- trời mưa, lá vàng, bạn cũ, người em gái bên kia ấy,
v.v., mấy câu thơ rời rạc bỗng trở nên thắm thiết lạ thường.
Dạ vũ ký bắc
Quân vấn quy kì vị hữu kì
Ba Sơn dạ vũ trướng thu trì
Hà đương cộng tiễn tây song chúc
Khước thoại Ba Sơn dạ vũ thì
Đêm mưa, gởi về bắc
Bạn hỏi ngày về chửa biết ngày
Mưa đêm ao núi nước thu đầy
Bao giờ bên cửa cùng khêu nến
Chuyện vãn đêm thu mưa núi bay
No comments:
Post a Comment