Hôm nay tình cờ đọc được hai bài thơ của Lí Thương Ẩn. Đại khái nói chuyện nhà thơ đến thăm một người bạn ở ẩn,
không gặp mặt, nhưng lại làm được hai bài tứ tuyệt. Tôi nhớ đến anh Nut,
"chuyên gia" thơ Lí Thương Ẩn, vì anh bàn về thơ chữ Hán rất thú vị,
đặc biệt là về thơ Lí Thương Ẩn. Hai bài từ ngữ tương đối dễ hiểu. Nhưng ý thơ triền
miên vô hạn. Tôi muốn dịch thử cho vui. Song loay hoay mãi không xong. Đành mượn
ý Lí Thương Ẩn, lóc cóc gõ tạm hai bài lục bát gửi @HueDiepChi.
Lí Thương Ẩn 李商隱 (813-858)
Phỏng ẩn giả bất ngộ thành nhị tuyệt
訪隱者不遇成二絕
(1)
秋水悠悠浸墅扉
夢中來數覺來稀
玄蟬去盡葉黃落
一樹冬青人未歸
Phỏng ẩn giả bất ngộ thành nhị tuyệt
訪隱者不遇成二絕
(1)
秋水悠悠浸墅扉
夢中來數覺來稀
玄蟬去盡葉黃落
一樹冬青人未歸
Thu thủy du du tẩm thự phi,
Mộng trung lai sổ giác lai hi.
Huyền thiền khứ tận diệp hoàng lạc,
Nhất thụ đông thanh nhân vị quy.
Mưa thu ướt cửa nhà ai,
Trong mơ tỉnh giấc quên hai ba phần.
Ve đi hết, lá vàng sân,
Cây xanh run lạnh còn mong người về.
(2)
城郭休過識者稀
哀猿啼處有柴扉
滄江白日樵漁路
日暮歸來雨滿衣
Thành quách hưu qua thức giả hi,
Ai viên đề xứ hữu sài phi.
Thương giang bạch nhật tiều ngư lộ,
Nhật mộ quy lai vũ mãn y.
Phố phường qua lại người thưa,
Vượn kêu vườn nhỏ nghe thừa quạnh hiu.
Sông xanh ngày nhạt đường xiêu,
Đi về ướt áo trời chiều đổ mưa.
(Đặng Thế Kiệt dịch)
No comments:
Post a Comment