Search This Blog

Monday, November 26, 2012

tàu đi xa mãi




photo dtk@hdc.com 2022


Paris mưa gió sụt sùi
Tàu đi xa mãi vẫy người bên sông

ĐTK
2012-07-07 15:47

mất chiếc khăn quàng cổ



Xuống xe quên chiếc khăn quàng
Hàng len màu biển, cô nàng tặng xưa
Sương mờ, tuyết đổ, gió mưa
Ba vòng quanh cổ nghe thừa ấm êm
Paris giá buốt bên thềm
Không khăn quàng bỗng nghe mềm lòng ai
photo Internet 2019
Tình xưa hỏi có lạt phai
Khăn không còn nữa nhân hai lạnh lùng
Bây giờ nhớ mối tình chung
Đâu khăn quàng cũ nghe chùng dây tơ
Cachemire chút ơ hờ
Xin thương sợi dệt bài thơ nửa vời


ĐTK
Paris, 19.02.2006


 

Sunday, November 25, 2012

lan tím


Thu lan tím ngát trời thương nhớ,
Đôi mắt buồn vương chút thẫn thờ.


VP 2012-11-25

Thursday, November 22, 2012

uất kim huơng 鬱金香

Lý Bạch  (701-762): uất kim huơng 





使


Khách trung tác

Lan Lăng mỹ tửu uất kim huơng,
Ngọc uyển thịnh lai hổ phách quang.
Đãn sử chủ nhân năng túy khách,
Bất tri hà xứ thị tha huơng.

Lý Bạch

dịch nghĩa: 


Lan Lăng ruợu ngon uất kim huơng,
Rót đầy chén ngọc sáng màu hổ phách.
Chỉ cần chủ nhân ân cần mời khách,
Thì đâu còn biết nỗi tha huơng. 



dịch thơ:


Khách trung tác

Rượu ngon vị ngọt ngát hương hoa
Hổ phách lung linh chén ngọc ngà
Chủ rót cho đầy, say túy lúy
Tiêu tan niềm khách nhớ quê nhà



ĐTK dịch



dạ hợp hoa khai 夜合花開

Đậu Thúc Hướng : Dạ hợp hoa khai 

Biểu Huynh Thoại Cựu
 

Dạ hợp hoa khai hương mãn đình,
Dạ thâm vi vũ túy sơ tỉnh.
Viễn thư trân trọng hà do đáp,
Cựu sự thê luơng bất khả thính.



Dịch nghĩa:
Huơng dạ hợp ngào ngạt khắp sân,
Đêm sâu mưa lâm râm, mới tỉnh cơn say.
Biết trả lời sao lá thư trân trọng đến từ xa,
Chuyện cũ buồn, nghe đau lòng không chịu nổi.


Dịch thơ:

Biểu Huynh Thoại Cựu
 

Ngào ngạt hợp hoa thơm khắp sân
Đêm khuya tỉnh rượu, mưa lâm râm
Thư xa trân trọng làm sao đáp
Chuyện cũ đau thương nhắc chẳng đành

 

(ĐTK dịch)



huệ trắng




Trắng nuột làn da điểm nhụy vàng
Nghiêng mình hương tỏa nét cao sang
Sáng nay mây xám mờ hơi nước
Cảm tấm lòng em trải dịu dàng

ĐTK

Sunday, November 4, 2012

tương kiến thì nan biệt diệc nan


Vô đề (kì tứ) 
 
Tương kiến thì nan biệt diệc nan
Đông phong vô lực bách hoa tàn
Xuân tàm đáo tử ti phương tận
Lạp cự thành hôi lệ thủy can
Hiểu kính đãn sầu vân mấn cải
Dạ ngâm ưng giác nguyệt quang hàn
Bồng lai thử khứ vô đa lộ
Thanh điểu ân cần vị thám khan 

 
Dịch nghĩa:
Không đề (4) 

 
Gặp gỡ nhau đã khó, chia lìa nhau lại càng khó
Gió xuân không đủ sức để trăm hoa khỏi tàn úa
Tằm xuân đến chết mới hết nhả tơ
Ngọn nến thành tro mới khô nước mắt
Sớm mai soi gương, buồn cho tóc mây đã đổi
Ngâm thơ ban đêm chợt biết ánh trăng lạnh lẽo
Muốn tới Bồng Lai nhưng không có nhiều lối
Nhờ chim xanh (sứ giả của Tây Vương Mẫu) vì ta ân cần thăm dò... 

 
Dịch thơ:
Không
đề (bài 4) 
 
Gặp gỡ, chia lìa cũng khó khăn,
Gió đông nỡ để lũ hoa tàn.
Tằm xuân đến chết, tơ vương vấn,
Nến trắng thành tro, giọt chứa chan.
Sáng ngó gương sầu cằn mái tóc,
Đêm ngâm lòng xót lạnh vầng trăng.
Bồng Lai đành cậy chim xanh hỏi,
Biết có thương ta chỉ nẻo đàng.

 
ĐTK dịch
2007-01-23









Tuesday, October 23, 2012

l'étranger

Charles Baudelaire (1821-1867)

L'étranger

   "Qui aimes–tu le mieux, homme énigmatique, dis ? ton père, ta mère, ta soeur ou ton frère ?
   – Je n'ai ni père, ni mère, ni soeur, ni frère.
   – Tes amis ?
   – Vous vous servez là d'une parole dont le sens m'est resté jusqu'à ce jour inconnu.
   – Ta patrie ?
   – J'ignore sous quelle latitude elle est située.
   – La beauté ?
   – Je l'aimerais volontiers, déesse et immortelle.
   – L'or ?
   – Je le hais comme vous haïssez Dieu.
   – Eh! qu'aimes–tu donc, extraordinaire étranger ?
   – J'aime les nuages... les nuages qui passent... là–bas... là–bas... les merveilleux nuages !"


Charles Baudelaire (1821-1867)
(Le spleen de Paris)


 Kẻ lạ

"Ngươi yêu ai nhất, ô hỡi người bí ẩn, nói đi? cha ngươi, mẹ ngươi, chị em ngươi hay là anh em ngươi?
– Ta không có cha, mẹ, chị em, hay anh em nào cả.
– Bạn bè ngươi?
– Ông nói một lời mà ý nghĩa đến giờ hết sức xa lạ đối với tôi.
– Quê hương ngươi?
– Tôi chẳng biết tọa độ của nó ở đâu.
– Cái Đẹp?
– Ta hẳn sẽ yêu, nếu như trên đời có một nàng tiên vĩnh cửu.
– Vàng chăng?
– Ta thù ghét nó như ông thù ghét Thượng Đế.
– Hê! Vậy thì ngươi yêu cái gì, hỡi kẻ lạ khác thường?
– Ta yêu những cụm mây ... những cụm mây đang bay ... kia kìa ... kia kìa ... ôi, những cụm mây tuyệt vời!"



ĐTK dịch
2008.06.17



đợi thư


Ngóng đợi tờ thư mỗi một ngày
Thư vàng, thư trắng đến hôm nay
Hỡi cô bưu tá cho tôi hỏi
Sao bức thư kia để đợi hoài

Sao tôi biết được hả ông ơi
Cha mẹ, anh em viết mấy lời?
Thư oán, thư tình, thư bạn thiết?
Thư tiền gói bự rớt từ trời?

Thưa rằng tôi có biết chi đâu
Chỉ biết từ lâu, đợi rất lâu
Cứ đợi cứ chờ chi chẳng rõ
Một tờ thư đó, biết gì đâu

Ông này vớ vẩn quá đi thôi
Nói rõ cho nghe đầu với đuôi
To, nhỏ, mỏng, dày, tên kẻ gửi
Xứ nào gửi đến để xem coi

Ai gửi thưa tôi cũng chẳng rành
Nước trời, xứ đất biết sao đành
Nhỏ, to, nặng, nhẹ không quan trọng
Chỉ biết tôi chờ một lá xanh

ĐTK 20.08.2005

Thiên Trường vãn vọng



Trần Nhân Tông  (1258-1308)

Phiên âm:

Thiên Trường vãn vọng

Thôn hậu, thôn tiền đạm tự yên,
Bán vô, bán hữu tịch dương biên.
Mục đồng địch lí quy ngưu tận,
Bạch lộ nhất song phi hạ điền.

Dch thơ:

Ngm cnh chiu Thiên Trường

Làng trước làng sau ta khói m
Bóng chiu bng lng tht hay mơ
Mc đng sáo vng trâu v hết
Cò trng mt đôi liệng xung b

ĐTK dịch, 2012-10-20

Monday, October 22, 2012

mưa buổi sáng



Buổi sáng mưa về rũ trúc xanh
Mở toang cửa sổ gió đưa nhành
Má môi hứng giọt li ti rớt
Mát rượi cười tươi cỏ đất lành

Khung kính còn mờ hơi nước ẩm
Một màu mây xám xóa không gian
Mùa hè níu kéo đôi ngày ấm
Thu đã đâu đây lấm tấm vàng

ĐTK 25.08.2005

hoàng hoa



Vừa mới đầu thu đã cuối thu
Trên không báo hiệu đám sương mù
Em về áo lạnh qua vườn nhỏ
Ngang bụi hoàng hoa ấm áp đưa

ĐTK
Paris Place d'Italie, 03.12.2004

ô môi




photo Internet


Vẫn khựng lại một sân trường áo trắng
Cây phượng hè hoa đỏ rụng vai ai
Cắn mảnh đầu trái ô môi đen đắng
Bỗng giật mình không lẽ nắng vàng phai

ĐTK

Hà Đông



Tôi ở Hà Đông nay Hà Tây
Cách nhau một khoảnh tuổi thơ ngây
Lụa xưa sóng sánh lòng xa xứ
Áo trắng em còn mặc bữa nay

Miếu cổ im lìm ngó khúc sông
Hàng cau phơ phất gió bên đồng
Bao nhiêu nước chảy từ hôm ấy
Như thể thời gian vẫn đứng không

Bởi lẽ gì đâu nắng rất buồn
Ông già mắt đục lệ trào tuôn
Cháu đi từ nhỏ làm sao nhớ
Sợ bóng con bò ở cuối thôn

Làng xóm là trong tưởng tượng thôi
Cây đa trang sách mực phai rồi
Mẹ không về kịp thăm vườn cũ
Tôi bước qua đường sông nước trôi

ĐTK 2008-02-24

áo trắng





Luong Nguyen, https://sites.google.com/site/tranghoihoa/





























 



Nấn ná không về lại chốn xưa
Bụi đường mòn mỏi đợi trời mưa
Áo em màu trắng không may nữa
Lụa giữ trong rương đã mấy mùa

ĐTK Dalat, ngày XX.YY.2005




































Paris nhớ Saigon



Ở Paris nhớ Saigon,
Phố xưa tuổi nhỏ chưa buồn tình yêu.
Áo em trắng cả buổi chiều,
Bông hoa phượng đỏ rụng nhiều trên sân.
Bước đi sao lại tần ngần,
Mai xa có nhớ bàn chân bụi đường.
Lá me mát rượi phố phường,
Lang thang bóng ngả nghe mường tượng thôi.




ĐTK 2008-06-03