Search This Blog

Sunday, February 28, 2016

Ý nghĩ


Một đôi khi tôi một mình tự nghĩ
Thi nhân kia vần điệu để mà chi
Than vãn mãi vẫn một điều cũ kĩ
Chẳng hay bằng cây lá hót họa mi

Nghìn năm trước chàng thơ Đường rớt lệ
Người đẹp xa, tóc trắng, cảnh xa nhà
Hoa tươi mãi, người ơi thêm tàn tệ
Khản cổ chưa, cạn mực mấy lời ca

Thế nhưng mà, thưa cô, hình như thể
Sao đành lòng, chẳng lẽ, vậy hay sao
Mái tóc, bàn tay, nắng chiều chậm trễ
Gió bay về thơm ngát rụng hoa cau...

2008-05-22

Saturday, February 6, 2016

Đóa hoa hồng


Dưới mái nhà ngói xám
Ngang cửa sổ mây bay
Sách vở bày tứ phía
Con chăm chỉ mỗi ngày


Trên xà nhà cột gỗ
Treo ba đóa hoa hồng
Đỏ thắm màu máu đỏ
Hình tượng mẹ trong lòng


Xa xôi hàng nghìn dặm
Mẹ tuổi già long đong
Hôm qua tin nhạn đến
Mẹ giã đời thong dong


Thầm đọc câu bát-nhã
Rằng sắc tức thị vô
Không giọt nào lã chã
Đưa tiễn mẹ mắt khô


Gỡ ba hoa hồng đỏ
Đặt trên khối pha lê
Khắc hình chim ngậm lá
Con dìu mẹ đi về


Những mùa vu lan tới
Nếu con có đi chùa
Cổng vào phát hoa trắng
Là bóng mẹ hiền xưa 
 


Paris, 03/2007
ĐTK

Thursday, February 4, 2016

Sóng lụa Hà Ðông


Ðây đất Hà Ðông xứ lụa là
Em mua vài thước món quà xa
Nắng ở Bắc Hà oi ả lắm
Chẳng mát dẫu là thơ Nguyên Sa

Tôi đứng bơ vơ hỏi cụ già
Xóm làng chuyển đổi những thời qua
Vẫn biết bóng hình là bọt bể
Mơ hồ tay níu áng mây qua

Lụa này em để biếu mẹ ta
Xanh huyền màu áo mẹ ưa mà
Làng xưa giờ đã tan hình bóng
Lụa mềm sóng sánh chút dư ba...


Hà Nội, 19/07/2002