Charles
Baudelaire (1821-1867)
L'étranger
"Qui aimes–tu le mieux, homme
énigmatique, dis ? ton père, ta mère, ta soeur ou ton frère ?
– Je n'ai ni père, ni mère, ni soeur, ni frère. – Tes amis ? – Vous vous servez là d'une parole dont le sens m'est resté jusqu'à ce jour inconnu. – Ta patrie ? – J'ignore sous quelle latitude elle est située. – La beauté ? – Je l'aimerais volontiers, déesse et immortelle. – L'or ? – Je le hais comme vous haïssez Dieu. – Eh! qu'aimes–tu donc, extraordinaire étranger ? – J'aime les nuages... les nuages qui passent... là–bas... là–bas... les merveilleux nuages !"
Charles
Baudelaire (1821-1867)
(Le spleen de Paris)
|
Kẻ lạ
"Ngươi
yêu ai nhất, ô hỡi người bí ẩn, nói đi? cha ngươi, mẹ ngươi, chị em ngươi hay
là anh em ngươi?
–
Ta không có cha, mẹ, chị em, hay anh em nào cả.
–
Bạn bè ngươi?
–
Ông nói một lời mà ý nghĩa đến giờ hết sức xa lạ đối với tôi.
–
Quê hương ngươi?
–
Tôi chẳng biết tọa độ của nó ở đâu.
–
Cái Đẹp?
–
Ta hẳn sẽ yêu, nếu như trên đời có một nàng tiên vĩnh cửu.
–
Vàng chăng?
–
Ta thù ghét nó như ông thù ghét Thượng Đế.
–
Hê! Vậy thì ngươi yêu cái gì, hỡi kẻ lạ khác thường?
–
Ta yêu những cụm mây ... những cụm mây đang bay ... kia kìa ... kia kìa ...
ôi, những cụm mây tuyệt vời!"
ĐTK dịch
2008.06.17
|